Là một doanh nghiệp lớn với tốc độ phát triển nhanh và quy mô nhân sự lên đến hàng ngàn người, An Cường phải đứng trước những thách thức trong công tác quản trị nguồn nhân lực và vận hành, cụ thể:
- Hệ thống đánh giá thiếu đồng bộ:
Việc đánh giá hiệu quả công việc của nhân viên còn mang tính cảm tính của cấp quản lý, tạo cho nhân viên tâm lý “người làm nhiều, người làm ít vẫn được đánh giá như nhau”. Ngoài ra, nhân sự cấp quản lý còn thiếu các tiêu chí đo lường lương cụ thể, không rõ ràng và công bằng trên toàn hệ thống. Điều này dẫn đến việc đánh giá không nhất quán giữa các phòng ban.
Nếu việc đánh giá theo “ý thích” có khả năng cao nhằm gây mất đoàn kết giữa các nhân viên. Điều này, làm xói mòn niền tin của nhân viên với cấp trên và chính sách của công ty.
Sự thiếu vắng các tiêu chí đánh giá hiệu suất cụ thể sẽ dẫn đến việc không thể xác định và phân loại được nhân sự. Hệ quả là, doanh nghiệp vừa bỏ lỡ cơ hội xây dựng kế hoạch đào tạo, phát triển cho các cá nhân xuất sắc, vừa thiếu cơ sở để đưa ra phương án cải thiện đối với những nhân viên có hiệu suất làm việc thấp.
- Khó khăn trong việc liên kết mục tiêu:
Tồn tại một khoảng cách lớn trong việc gắn kết các mục tiêu chiến lược chung của công ty với mục tiêu riêng của từng phòng ban và hiệu suất làm việc của từng cá nhân. Các bộ nhân viên thường không thấy rõ vai trò của mình để cá nhân mỗi người có thể đóng góp một cách thành công vào tổ chức chung.
Khi nhân viên làm việc không có mục đích sẽ xảy ra việc làm việc việc chỉ theo máy móc mà không hiểu được ý nghĩa xâu xa hay tác động của công việc. Điều này cũng làm giảm sự gắn kết và tinh thần cống hiến của người lao động.
Việc phân bổ nguồn lực (bao gồm ngân sách và nhân sự) chưa được tối ưu, còn dàn trải cho các hoạt động không phục vụ trực tiếp cho mục tiêu chiến lược. Tình trạng này không chỉ gây lãng phí mà còn cản trở sự phát triển chung của công ty
- Nhu cầu tối ưu hóa hiệu suất:
Các ban lãnh đạo cần một công cụ quản trị hiệu suất chính xác và công khai rõ ràng. Đây sẽ là bằng chứng minh bạch trong việc hoạch định chính sách lương thưởng, và đãi ngộ thẳng thắng nhằm nâng cao năng suất và giữ chân nhân tài.
Việc thiếu một hệ thống đánh giá chính xác khiến công ty gặp khó khăn trong việc nhận diện kỹ năng cần cải thiện ở từng nhân viên và các phòng ban hoạt động chưa hiệu quả. Vì vậy, các hoạt động đào tạo trở nên manh mún, thiếu mục tiêu, dẫn đến lãng phí nguồn lực mà không mang lại sự cải thiện thực chất.
Do không thể theo dõi tiến độ công việc theo thời gian thực, cấp quản lý thường chỉ nhận biết được vấn đề khi hậu quả đã xảy ra. Điều này làm lỡ mất cơ hội can thiệp, định hướng và hỗ trợ nhân viên ngay từ khi họ gặp khó khăn ban đầu.